Vốn là người ưa sạch sẽ, Ôn Phỉ Nhiên đưa ánh mắt đờ đẫn lướt qua căn phòng bừa bộn, rồi mặt không cảm xúc đi về phía phòng ngủ.
Cậu đã thức trắng suốt 24 tiếng. Giờ đây, khi sự phấn khích qua đi, cả người cậu rệu rã như con rối gỗ vô hồn, chỉ còn hành động theo bản năng.
Quá mệt mỏi, cậu quyết định nhắm mắt cho qua, cố gắng dọn ra một khoảng trống trên chiếc giường bừa bộn rồi cuộn mình ngủ vùi.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, nhìn căn phòng hỗn loạn, cậu chẳng cảm thấy chút sảng khoái nào sau giấc ngủ, chỉ còn lại sự mệt mỏi rã rời.
Cậu đành chấp nhận số phận, lết người dậy dọn dẹp từng phòng. Tuy không ra khỏi cửa, nhưng số bước chân cũng nhẹ nhàng vượt mốc một vạn. Mệt đến mức không nhấc nổi ngón tay, cậu lại leo lên giường, nằm vật ra khoảng trống đã dọn một lát.
Tỉnh dậy lần nữa trời vẫn còn sớm. Chớp mắt một cái đã lại đến tối. Cậu sốt ruột bò dậy dọn dẹp tiếp. Càng dọn càng bực mình, cậu đột nhiên giơ tay tự tát mình hai cái.
Lúc này cậu mới tỉnh táo hơn đôi chút, và cuối cùng cũng dọn dẹp xong căn phòng về nguyên trạng trước khi đi ngủ buổi tối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play