Ôn Phỉ Nhiên không ngờ sẽ từ miệng Cố Tùy An nghe được câu nói như vậy.
Có lẽ là hào quang thần tượng quá mức mạnh mẽ, trong cảm nhận của Ôn Phỉ Nhiên, Cố Tùy An thành thục ổn trọng, vô cùng đứng đắn, phảng phất ở trên đỉnh núi cao, không nhiễm một chút khói lửa nhân gian. Nhưng lời này sao nghe cũng có chút giống như đang móc mỉa.
Ôn Phỉ Nhiên không nhịn được liếc mắt nhìn Tống Lâm Địch đối diện. Biểu tình Tống Lâm Địch còn kinh ngạc hơn cả cậu, chỉ là không biết phần kinh ngạc này từ đâu mà đến.
Nửa phút sau, Tống Lâm Địch đột nhiên đứng dậy, vứt bỏ vẻ tự tin vừa rồi, động tác quá mạnh, không cẩn thận đụng ngã ghế dựa. Trước khi cậu ta mở miệng, trước tiên phát ra một tiếng vang chói tai.
Sắc mặt Tống Lâm Địch càng khó coi thêm một phần: “Anh Cố sao anh lại đến đây? Là đến thăm em sao? Em vẫn luôn hoàn thành tốt quay chụp mà! Anh đến khi nào vậy?”
Câu cuối cùng bại lộ tâm tư thật sự của cậu ta. Nhưng Cố Tùy An cũng không trả lời, chỉ nhàn nhạt nói: “Không phải đến thăm cậu.”
Khi nói lời này, anh vẫn luôn lặng lẽ nhìn Ôn Phỉ Nhiên, đáp án không nói cũng rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play