Sau khi Ôn Phỉ Nhiên thay xong quần áo, phát hiện thần sắc Trâu Dục Tinh cổ quái, dừng lại vài giây, cúi đầu kéo kéo áo mình: “Có phải rất kỳ quái không?”
Trâu Dục Tinh liều mạng xua tay: “Một chút cũng không kỳ quái! Cậu mặc bộ đồ này đẹp lắm đấy.”
Cậu ta chột dạ lợi hại, không dám nhìn thẳng vào mắt Ôn Phỉ Nhiên, chỉ thiếu nước viết mấy chữ "có tâm sự" lên mặt.
Ôn Phỉ Nhiên hơi nhíu mày: “Có phải cậu có chuyện gì giấu tôi không?”
Trâu Dục Tinh không muốn làm rùa đen rụt cổ, vừa định thẳng thắn, mở miệng rồi lại ngậm lại.
Cậu ta vừa rồi chưa nói hết, nói không chừng không ai nhận ra điều không đúng. Bây giờ thẳng thắn chẳng phải tương đương gián tiếp làm rõ sự tình sao? Vậy mới là hại Phỉ Nhiên!
"Không có gì." Trâu Dục Tinh nhìn quanh bốn phía, một lòng chỉ muốn lướt tin tức trên mạng. Chỉ tiếc họ đang ở trên đảo hoang sinh tồn, không thể nào có thiết bị điện tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT