Trâu Dục Tinh luôn là người lạc quan như ánh mặt trời, mọi chuyện xui xẻo cũng không thể ở lại trong lòng cậu ta quá một giây. Nhưng từ sau khi xuống núi trở về, cậu ta giống như cây non bị tàn phá, một bộ dạng năng lượng không đủ, héo úa.
"Làm sao bây giờ, cuộc đời tôi có vết nhơ rồi!" Trâu Dục Tinh thở dài một hơi.
Tô Thượng Đình hả hê: “Nào có đơn giản như vậy. Ăn thịt động vật nguy cấp thuộc về phạm tội, cậu bây giờ thuộc về đối tượng pháp chế rồi, nói không chừng còn bị phong sát nữa đấy!”
Trâu Dục Tinh đột nhiên ngồi thẳng dậy, nghển cổ phản bác: “Tôi đó chỉ là ý đồ, chưa có thực hiện hành động. Hơn nữa lúc đó tôi không nhận ra đó là động vật được bảo vệ mà, tôi cũng vô tội!”
"Không nhận ra thì không coi là phạm tội sao? Cậu cùng lắm chỉ là không cố ý phạm pháp thôi." Tô Thượng Đình cắt một tiếng.
Trâu Dục Tinh mở miệng rồi lại ngậm lại, lặp lại mấy lần sau rụt cổ lại: “Dù sao xét theo kết quả cuối cùng, tôi không những không vi phạm pháp luật, còn được khen ngợi. Đây là lần đầu tiên tôi lên tin tức đấy!”
Trâu Dục Tinh càng nói càng tự tin, càng nói càng kiêu ngạo. Sắc mặt Tô Thượng Đình lại sa sầm xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play