Mục Lượng rất tức giận, bị Tà Thiên lợi dụng chỉ là chuyện nhỏ, mấu chốt là, hắn phát hiện mỗi lần tiếp xúc với Tà Thiên, mình đều không chiếm được chút lợi lộc nào.
Đương nhiên, hắn không để cơn giận khống chế, sở dĩ đồng ý cho Tiểu Cửu sáu người nhập Bá Kiếm Môn, là vì hắn hiểu rõ lai lịch và hoàn cảnh của Tiểu Cửu và những người khác.
Có thể được Đao Phách Môn thu làm đệ tử, tư chất võ học không cần phải nói, mà vì không liên lụy sư môn, sáu người này cả đời gần như không có khả năng trở về sư môn, cho nên Mục Lượng mới an tâm đưa ra quyết định này.
Bất quá hắn đối với Tà Thiên thì không có sắc mặt tốt, cho dù Tà Thiên rất thành khẩn nói lời cảm tạ, hắn vẫn lạnh mặt, lạnh lùng nói: “Nói đi.”
“Khi ta ở hành lang Hà Tây, đã từng gặp một người, người kia dùng mũi có thể theo dõi ta, không hề sai sót.” Tà Thiên nhớ tới Lý Nguyên Dương, cười nói, “Sau này ta phát hiện, hắn là thông qua mùi máu để theo dõi ta, cho nên…”
Mục Lượng hơi nhíu mày, hỏi: “Cho nên cái gì?”
“Cho nên từ khi đó, một khi ta phát hiện mình bị theo dõi, đều sẽ nghĩ đến phương diện mùi hương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play