Các bà ấy đưa lưng về phía đầu hẻm, trong tay mỗi người đều có việc phải làm. Người thì đặt rổ kim chỉ trên đầu gối để thêu thùa; người thì dùng cái mẹt nhỏ để bóc đậu phộng; người thì cầm một túi xơ mướp cũ, bên chân đặt một chậu gỗ, đang kỳ cọ mấy chai lọ trong nhà.
Người thích nói chuyện phiếm nhất chính là Lý thẩm, cũng có mặt trong số đó.
Mặc dù Thẩm Miểu đang gánh vật nặng, nhưng bước chân lại nhẹ nhàng và linh hoạt, không một tiếng động mà tới gần. Các bà ấy vừa cúi đầu làm việc, vừa nói chuyện đến mức nước miếng văng tung tóe, nên hoàn toàn không hề hay biết. Thẩm Miểu thấy thú vị, đứng sau đống đồ lộn xộn cách đó không xa, im lặng nghe ngóng một hồi lâu.
Một người nói: “Sao dạo này Tạ gia không tới nữa?”
Một người lên tiếng: “Chỉ e Trịnh quản sự không vừa mắt Thẩm đại tỷ.”
Lại có người cảm thán: “Tuy người ta là nô bộc, nhưng là nô bộc của Tạ gia đó! Tiền công mỗi tháng e rằng còn cao hơn chúng ta buôn bán vất vả ngoài chợ. Dù sao Thẩm đại tỷ cũng là trèo cao, bị chê cũng chẳng phải chuyện gì lạ. Tuy nói Thẩm đại tỷ có thân thế đáng thương, nhưng dù sao cũng đã từng gả chồng, đâu còn là hoàng hoa đại khuê nữ.”
Lại có người nói: “Cũng không chắc, có khi vẫn còn nguyên do gì khác. Nghe nói phu quân cũ của nàng ấy chẳng phải hạng tốt lành gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play