Không đợi Minh Kiều đẩy ra, Dư Tẫn Thành đã buông tay.
Người đàn ông cụp mắt xuống, ánh nhìn dừng lại trên chiếc váy cô đang mặc màu xanh biếc, nổi bật trên làn da trắng như ngọc, vô cùng tinh tế. Có lẽ vì gò má vẫn còn ửng đỏ, khiến cô thêm vài phần kiều diễm.
Hàng mi dài của cô khẽ run, như thể có làn gió nhẹ thổi qua từ phía anh, khiến cổ họng anh căng thẳng. Không nhịn được, bàn tay anh giơ lên, nhẹ nhàng vuốt ve đuôi mắt cô.
Minh Kiều ngẩng đầu, nhìn anh: “Dư tổng?”
Dư Tẫn Thành khàn khàn “ừ” một tiếng, dời mắt đi, hai tay đút túi quần, như thể vô tình nói: “Váy rất đẹp.”
Minh Kiều hơi nghi hoặc nhìn anh.
Luôn cảm thấy hôm nay Dư Tẫn Thành có gì đó… không giống thường ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play