Cô gái cười khanh khách, trong ánh mắt hiện rõ vẻ hài hước cùng nghiền ngẫm.
Dư Tẫn Thành trong chớp mắt khựng lại, vẫn là vẻ mặt không đổi, nhìn cô chằm chằm.
Bị trêu chọc mà vẫn bình tĩnh tự nhiên, đúng thật là giống hệt như Vệ Hoa từng phân tích, tựa như một cỗ máy không có cảm xúc.
Minh Kiều đưa tay nhận lấy bó hoa, đưa lên chóp mũi khẽ ngửi, cười nhàn nhạt: “Cảm ơn.”
Cô cũng không hỏi anh gần nửa đêm chạy đến nhà mình làm gì.
Thật sự không hứng thú, cũng không muốn nghĩ đến phản ứng của anh.
Dư Tẫn Thành hoàn toàn không đoán được Minh Kiều đang nghĩ gì. Anh trầm giọng nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT