Thật ra mấy hôm nay Thạch Thanh Lâm vẫn luôn có ý định tìm Đồ Nam để nói chuyện, một là vẫn chưa cân nhắc xong chuyện dự án, không biết nên mở lời từ đâu, hai là không có cơ hội. Giờ đã gặp nhau, cơ hội cũng đến rồi.
Đồ Nam để chân trần ngồi xổm trên con đường núi, “Anh nói đi.”
Anh hơi nhấc ống quần lên, cũng ngồi xổm xuống cạnh cô, tầm mắt cả hai cùng hướng xuống chân núi, những nóc nhà thấp thoáng sau hàng cây, đường sá uốn lượn như bầy rồng, con người nhỏ bé như những nút đan.
“Đồ Nam, tôi hỏi cô, ngoài chuyện tinh túy của bích họa truyền thống bị tôi thay đổi ra, cô có gì bất mãn với tôi không?”
Đồ Nam đưa tay khều mấy ngọn cỏ bên chân, thật ra cảm giác của cô với người đàn ông này có chút phức tạp, lúc đầu là bởi nét vẽ màu Thạch Thanh, sau đó là vì anh kiên trì muốn hợp tác với cô, đương nhiên anh cũng từng giúp cô vô số lần, nếu nói là bất mãn thì không đến nỗi.
“Không có.”
Gương mặt Thạch Thanh Lâm hiện ra một nụ cười, anh khá hài lòng với câu trả lời này, “Vậy là vẫn chưa đến mức không thể cứu vãn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT