Hoắc Thanh Thanh mà không sợ mới lạ. Tuy cô đã sống lại, nhưng có một số người và sự việc vẫn không hề thay đổi.
Tội đầu cơ trục lợi, một khi đã định tội thì không phải chuyện đùa đâu. Nặng thì xử bắn, ngồi tù, nhẹ thì đeo biển diễu hành. Mà cô lại không rõ những thứ bán trong cửa hàng kia của Hàn Kiến Vũ, thứ nào nằm trong phạm vi đầu cơ trục lợi, thứ nào không?
Lúc Hoắc Thanh Thanh chạy đến con phố đó thì cả phố đã chẳng còn ai. Lại là chuyện gì thế này? Người thỉnh thoảng đi ngang qua đều vội vã tránh đi, như sợ bị thứ gì đó không sạch sẽ bám vào vậy. Tim Hoắc Thanh Thanh lại chùng xuống lần nữa, không lẽ đến cả Hàn Kiến Vũ cũng bị bắt đi rồi? Chẳng phải Bảo Quyên nói chú Tư cô bé không sao ư?
Chợ phiên cũng sắp tan rồi. Mấy người bán hàng ai nấy mặt mày tươi rói, nhìn là biết hôm nay thu hoạch không nhỏ. Có người hàng đã bán hết sạch, đang thu dọn chuẩn bị dọn hàng về nhà. Hoắc Thanh Thanh đẩy xe đạp đi tìm khắp phố. Hàn Kiến Vũ lái máy kéo ra khỏi nhà, nhưng trên phố đậu rất nhiều máy kéo, cô cũng không nhận ra chiếc nào là của Hàn Kiến Vũ lái.
"Cô đang tìm tôi à?"
Nghe tiếng nhìn sang, người cách đó mấy mét khiến Hoắc Thanh Thanh buồn nôn. Trương Quốc Hoa hai tay đút túi quần đi lại gần Hoắc Thanh Thanh, dừng lại cách cô một bước chân, nhìn cô, nói: "Hàn Kiến Vũ lần này chết chắc rồi."
Hoắc Thanh Thanh mím môi nhìn chằm chằm vào gương mặt đáng ghét đó: "Là anh tố cáo?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play