Sắc mặt Hoắc Thanh Thanh đều thay đổi, "Anh lại đi bắt gà rừng rồi à? Việc này nếu bị người ta tố cáo lại phải chịu phạt đó." Thời buổi này cái gì cũng là của công, ngay cả thú rừng trong núi cũng là của công, tư nhân không được săn bắt, sẽ bị xử phạt.
Hàn Kiến Vũ nói: "Hôm qua trong đội có một con bò vàng lớn bị ngã xuống vách núi chết rồi, dùng tem phiếu thịt mua đó." Phần thịt được chia đó căn bản không đủ nhét kẽ răng, nhiều nhà lười đi tranh giành náo nhiệt, dù sao cũng không có tem phiếu thịt để mua.
"Vậy con gà kia là sao?" Hoắc Thanh Thanh chỉ vào một con gà đã vặt sạch lông, hỏi.
Hàn Kiến Vũ nói: "Anh mua ở trại gà, nhờ lão Vương giết rồi vặt lông mang về." Dứt lời, anh ghé vào tai Hoắc Thanh Thanh nói, "Đêm qua em vất vả rồi, bồi bổ cho em thật tốt."
Mặt Hoắc Thanh Thanh đỏ bừng lên, người này thật là được đằng chân lên đằng đầu.
Mặt Cải Quyên đã khỏi rồi, không để lại chút dấu vết nào, chiều nay cô bé phải về trường học rồi, không thể mang dấu tay đến trường được. Cô bé vừa vào cổng lớn liền hét lên: "Mẹ, có thịt ăn rồi!"
Chị dâu hai và cô con gái lớn đang hấp bánh màn thầu trong bếp, chạy ra xem thử, trời ơi, nhiều thịt thế này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT