Điều khiến Hoắc Thanh Thanh tức giận bây giờ là, Hàn Kiến Vũ hiện tại đã nhớ ra mọi thứ, chỉ trừ Hoắc Thanh Thanh và quá khứ của hai người họ. Mọi thứ giữa anh và Hoắc Thanh Thanh chỉ bắt đầu từ lúc tỉnh lại trong bệnh viện, còn trước đó thì hoàn toàn không nhớ gì cả.
Hoắc Thanh Thanh cảm thấy anh đang cố tình, nhưng lại nghĩ anh việc gì phải cố tình chứ? Có lúc nghĩ lại thì thôi kệ! Không nhớ thì thôi không nhớ nữa, bắt đầu lại từ bây giờ cũng tốt, chỉ là trong lòng vẫn thấy khó chịu.
Đêm hôm đó vào lúc nửa đêm về sáng, từ căn phòng nhỏ vọng ra tiếng hét lớn: "Đừng... Đưa tay cho tôi..."
Hoắc Thanh Thanh giật mình ngồi bật dậy trên giường sưởi, sợ đến toát cả mồ hôi. Xem ra Hàn Kiến Vũ lại gặp ác mộng rồi.
Hoắc Thanh Thanh xuống giường sưởi, cầm đèn pin đi đến phòng nhỏ. Vừa đến cửa đã nghe Hàn Kiến Vũ nói: "Đừng vào."
Hoắc Thanh Thanh đứng ở cửa hỏi: "Có phải anh lại gặp ác mộng không?"
Hàn Kiến Vũ lúc này đã ngồi dậy trên giường, nói: "Không sao đâu, em đi ngủ đi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT