Lại không nhận ra Bảo Vinh và Bảo Quyên. Hoắc Thanh Thanh nói: "Được rồi được rồi, anh ấy bị mất trí nhớ tạm thời thôi, từ từ sẽ khỏi."
Hàn Xuân Nga khóc nức nở: "Đúng là tạo nghiệt mà, sao cứ gặp hết tai ương này đến tai họa khác vậy chứ. Cuộc sống mới tốt đẹp được mấy hôm lại gặp phải chuyện này. Haizz~" Dứt lời, chị nắm lấy tay Hoắc Thanh Thanh: "Chỉ khổ cho em với mấy đứa nhỏ thôi. Giờ trong thôn lời ra tiếng vào, em phải cố gắng lên nhé Thanh Thanh?"
Hoắc Thanh Thanh: "Không sao đâu chị, em không để tâm mấy chuyện đó."
Hàn Kiến Vũ cau mày, con cái? Họ có con sao?
Hoắc Thanh Thanh hỏi Bảo Quyên: "Em trai em gái có ngoan không cháu?"
Bảo Quyên nói: "Ngoan lắm ạ, thím cứ yên tâm. Chỉ có buổi tối ngủ là hơi quấy thôi, còn lại đều ổn cả. Chỉ là không được sạch sẽ như lúc thím trông thôi ạ."
Hoắc Thanh Thanh xua tay: "Giờ còn để ý sạch với bẩn gì nữa, an toàn là được rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT