Lưu Xuân Yến cười khẩy một tiếng, nói: "Lời hay lẽ phải đều để chị nói hết rồi sao? Người sáng mắt đều thấy rõ, trước đây chúng ta sống chung, chị vừa không muốn sống tốt với anh Tư, lại chẳng muốn làm việc, hận không thể cả nhà chúng tôi chết hết cho xong đúng không?"
Hoắc Thanh Thanh sắc mặt lạnh đi, nói: "Lưu Xuân Yến, rốt cuộc là đầu óc cô có vấn đề hay là mọc ra trái tim của loài cầm thú?"
Lưu Xuân Yến, "Không nói lý được nữa thì bắt đầu chửi người đúng không? Chị thà cầm tiền đi quyến rũ đàn ông hoang dã còn hơn đưa cho người nhà dùng, còn không cho người khác nói đúng không?"
Hoắc Thanh Thanh, "Lưu Xuân Yến, tôi trịnh trọng nói cho cô biết, tôi và người đàn ông trong miệng cô không có bất kỳ quan hệ nào, cô dám vu oan giá họa cho tôi lần nữa thử xem?"
Lưu Xuân Yến, "Dám làm không dám nhận, cô đúng là vừa ăn cướp vừa la làng."
Hoắc Thanh Thanh tức đến bật cười, "Không ngờ cô lại biết nói ra từ (vừa ăn cướp vừa la làng)
"Cô"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT