Bình minh ló rạng, nơi chân trời ánh sáng lờ mờ dần chuyển thành một dải hồng tươi, thời gian trôi qua, khung cảnh ngày càng rạng rỡ.
Chúc Vô Dạng ngủ một mạch đến gần trưa mới lười biếng từ trên lầu đi xuống.
“Yo, đại tiểu thư cuối cùng cũng chịu dậy rồi à?”
Một giọng nói quen thuộc, mang theo ý trêu chọc vang lên. Cô hờ hững cúi mắt nhìn xuống, thấy cô của mình, người phụ nữ mạnh mẽ ấy đang ngồi bắt chéo chân trên ghế sofa uống cà phê.
Chúc Vô Dạng lười biếng gọi một tiếng: “Cô” Rồi lại nhìn quanh một vòng: “Chúc Giai Nhu đâu, còn chưa dậy à?”
“Hôm nay là thứ sáu, Tiêu Lâm đưa Nhu Nhu đến trường rồi.” Tư Tư nhìn cô, đáp lại.
Chúc Vô Dạng “ồ” một tiếng, vươn vai lười biếng. Chúc Mạn cười khẩy một tiếng: "Tưởng ai cũng lười như cháu chắc.”
Chúc Vô Dạng giọng điệu thản nhiên, thong thả: “Số hưởng mà.”
Cô uể oải bước đến ngồi xuống ghế sofa, nhận lấy cốc nước ấm Tư Tư đưa, uống một ngụm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT