Vân Thiển Nguyệt không cam tâm, chủ động ngồi đối diện Cảnh Vọng Thư. Ánh mắt sâu lắng của anh như bao trùm lấy cô, khiến cô gần như nghẹt thở. Cuối cùng, nét mặt cô vỡ vụn, bật cười thành tiếng và nhận thua.
Còn Trần Độ thì thử đi thử lại vẫn thất bại, cuối cùng bị khơi dậy lòng hiếu thắng đầy nam tính.
Lộ Giai Phối đứng bên cạnh cổ vũ: “Khí chất của Cảnh Vọng Thư mạnh quá, cười là cách duy nhất để giảm bớt cảm giác ngượng ngùng mà!”
Tống Hành cũng góp vui: “Cảnh tiền bối, mặt anh không mỏi sao? Có cần xoa bóp gò má một chút không?”
Từ Thanh Uyển thì làm mặt xấu, cố gắng lắm rồi, vì nếu không ai khiến Cảnh tiền bối cười thì họ sẽ không có đồng vàng nào hết!
Cảnh Vọng Thư cứ thế ngồi vững như đại ma vương, không hề lay động, thậm chí còn có phần buồn chán. Khán giả chỉ biết bật cười khi nhìn anh.
“Đại ma vương mà không đổi, mấy vị khách mời khác biết kiếm đồng vàng ở đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play