Cuối cùng, Đỗ Thanh Thần cũng chỉ có thể ngồi bầu bạn với Tô Đông, nói chuyện đến nửa đêm. Chờ một lúc để Tô Đông tiêu hóa bớt, hắn mới cho cậu uống nửa bát thuốc đã được đun nóng. Sau đó, hắn dỗ Tô Đông ngủ, nhưng vì cậu ăn quá no nên không thể ngủ được, chẳng có sức lực để ăn thêm, chỉ có thể nằm đó cảm thán: “Sau này ta không bao giờ ăn no như vậy nữa! Nếu bị bệnh, thì thuốc cũng uống không trôi.”
Đỗ Thanh Thần nằm trên đất, một cánh tay làm gối, ngáp vài cái rồi chớp mắt mấy lần, với giọng điệu đầy tinh thần nói: “Đúng vậy! Buổi tối không nên ăn no như vậy, cũng không tốt cho dạ dày. Ăn vừa đủ là được, ăn ngon nhưng đừng ăn quá nhiều.”
Tô Đông thở dài một hơi, thực sự không buồn ngủ, “Nhưng ta vẫn muốn ăn nước lạc đặc do huynh làm, sau này chẳng lẽ không được ăn sao?”
Tô Đông cảm thấy hơi thất vọng, từ khi kết hôn với Đỗ Thanh Thần, cậu đã được thưởng thức nhiều món ngon, bây giờ lại phải kiêng một số món ăn, khiến cậu thấy rất buồn.
“Không sao đâu, sau này ta sẽ làm cho đêh món ngon hơn! Lần sau ta sẽ làm tương vừng, chúng ta lại ăn lẩu! À, đệ không bị dị ứng với hạt vừng chứ?”
"Ta từng ăn hạt vừng rồi, không sao đâu." Tô Đông u oán nói, “Ta đâu phải ăn gì cũng có phản ứng xấu! Nếu không sao mà ăn ngon được?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play