Căn phòng nhỏ ngăn cách trong lều trại còn chưa kịp kê giường cho nhân viên y tế nghỉ ngơi, mặt đất và một bên vách tường lạnh lẽo và cứng rắn. Nếu Chư Trạch muốn ôm cô từ phía sau, lựa chọn duy nhất là ép cô vào tấm bình phong.
… Nhưng chỗ này không vững, rất dễ đổ.
Chư Trạch đành phải dùng một tay nâng cả người cô lên, khiến trọng tâm cơ thể Ngu Lí hơn phân nửa dựa vào người hắn.
Vì tư thế này, Ngu Lí nhẹ nhàng đặt tay lên bình phong, má cô ửng đỏ, dường như lo lắng điều gì đó nên không dám dùng sức.
“Hay là cứ để tôi quay lại… Chư Trạch.” Ngu Lí khẽ nói, “Làm như này khiến tôi cảm thấy rất kỳ lạ.”
Có lẽ là vì quay lưng về phía một người khác phái trẻ tuổi lực lưỡng khiến cô không có cảm giác an toàn, cũng có lẽ là vì cô ý thức rõ ràng đội trưởng đang ngủ say ở phía bên kia bình phong.
“…”
“Cậu đang lo lắng điều gì sao?” Ngu Lí không nhận được câu trả lời của hắn, hơi thở cũng có chút căng thẳng hỏi.
“Không muốn để em thấy vẻ mặt của tôi.” Chư Trạch vùi hơi thở vào cổ cô, cánh tay ôm chặt eo cô, khàn khàn nói, “Còn khó kiểm soát hơn cả dã thú, thật tệ hại.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT