Đúng 1 tháng sau, hắn đợi ở cổng thành từ sớm. Một canh giờ trôi qua, từ phía xa xa đã nhìn thấy đoàn quân tiến về thành. Đã đầu là vị Tống tướng quân kia. 
Bên cạnh là vị tiểu tướng quân mà mọi người đồn đại. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, hắn nhận ra tiểu tướng quân đó chính là Cố Nguyên Tu. 
Hắn lén thở nhẹ, trong lòng vui mừng khôn xiết nhưng lại không biểu lộ chút nào. Khi đoàn quân đến gần vẫn cái bộ mặt lạnh tanh đó. 
Cố Nguyên Tu thấy vậy nhìn qua là biết bị tổn thương cỡ nào. Đâu ai biết hắn đã nhiều lần suýt mất mạng nhưng nghĩ tới kinh thành còn có người đợi hắn kiến hắn gắng tới giờ. 
Nhưng Cố Nguyên Tu cũng không biểu lộ chút nào khiến Bạch Lạc nghĩ rằng hắn cũng không mong ngóng mình tới đón cho lắm. 
Nhìn người mình thương biểu đạt mấy cái mặt lạnh như sát ý này khiến cho hắn cảm thấy vô cùng khó chịu. 
Thế là quay phắt đi luôn, quan triều thần nhìn nhau ngơ ngác. 
Nhìn bóng lưng Bạch Lạc, Cố Nguyên Tu như sắp khóc tới nơi. Quan triều thần lại nhìn nhau ngơ ngác. 
Riêng Tống tướng quân là muốn móc mắt mình ra luôn. Hơn 3 năm ở biên quan chưa thấy gia hỏa này bày ra bộ mặt như thế này bao giờ. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play