"Đại sư huynh, cái này là gì vậy?" Tống Vu nhận lấy tờ thư Hứa Mộc Bạch đưa tới, vẻ mặt đầy nghi hoặc.
Vài ngày trước, Hứa Mộc Bạch đang bế quan tu luyện. Hôm nay xuất quan nghe tin tiểu sư muội đã trở về thì vội vã chạy tới, còn chưa nói gì đã đưa ngay một phong thư cho Tống Vu.
Hứa Mộc Bạch ra hiệu bảo nàng mở ra, đợi đến khi Tống Vu bóc thư nhìn thấy hàng chữ quen thuộc mà xa lạ kia, nhất thời thất thần.
Không cần đọc nội dung, chỉ cần nhìn nét chữ thôi, Tống Vu đã nhận ra đây là thư của phụ thân nàng. Nét bút cứng cáp như vẽ bằng sắt, bay lượn như rồng, một luồng khí thế tiêu sái ngang tàng như muốn nhảy ra khỏi mặt giấy.
Nàng đã rời nhà nhiều năm, nhưng vẫn nhớ rõ khi còn nhỏ được phụ thân nắm lấy bàn tay mềm yếu của mình, dạy từng nét từng chữ trên giấy.
Nàng chưa từng nghĩ rằng mình còn có thể nhận được thư của cha. Đúng vậy, bây giờ đã không còn là kiếp trước nữa, nàng cũng không còn là đại sư tỷ sắt đá vô tình của ngày xưa.
Tống Vu thu lại tâm thần, đọc từng chữ trên mặt giấy, cho đến khi thấy dòng cuối cùng phụ thân viết nhẹ bâng rằng đây là bức thư thứ tám, thì sự xúc động nghẹn ngào trong lòng nàng rốt cuộc không kìm được mà tuôn trào thành nước mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play