Tống Vu đang buồn bực thì bất chợt bị một giọng nói cắt ngang dòng suy nghĩ, nàng xoay người lại, chỉ thấy một nam tu trẻ tuổi trông nho nhã lễ độ đứng phía sau.
Nam tu kia mặt mày tuấn tú như ngọc, khóe môi khẽ cong, y phục trên người cũng được phối hợp tinh tế, khiến cả người toát lên vẻ phong lưu rạng rỡ. Chỉ là ánh mắt nhìn nàng quá lộ liễu, khiến người ta chẳng thể sinh nổi chút thiện cảm nào.
Tống Vu càng thấy ghê tởm. Hiếm khi nàng có tâm tình nhàn nhã, vậy mà lại bị kẻ này phá hỏng. Với người tên Lục Trường Phong này, nàng đương nhiên chẳng có sắc mặt gì tốt.
Tống Vu lạnh nhạt liếc hắn một cái, liền xoay người định trở vào phòng. Không ngờ vừa bước được hai bước, người kia đã chắn ngang đường đi của nàng.
Lục Trường Phong không ngờ vị tiên tử này lại chẳng thèm chào hỏi, cứ thế làm lơ mà đi, trong lòng cũng dâng lên lửa giận:
“Tiên tử cứ thế cự người ngoài ngàn dặm, chẳng phải hơi thất lễ sao?”
“Ta thất lễ? Thế ngươi như vậy từ đâu nhảy ra, không đầu không đuôi lại tới bắt chuyện, không phải thất lễ chắc?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT