Tống Vu đợi một lúc nhưng không nghe thấy phản hồi, khi mở mắt ra, cô nhìn thấy khuôn mặt góc cạnh của Lệ Thanh gần sát, đôi mắt đen sâu thẳm đang chằm chằm nhìn cô.
"Ngươi, ngươi đừng ngồi xổm xuống gần ta như vậy chứ." Tống Vu có chút xấu hổ lại lùi về phía đầm nước hai bước.
Dù Tống Vu đã sống qua hai đời, tổng cộng cũng đã trăm tuổi, nhưng cô chưa từng có mối quan hệ thân mật với nam tu sĩ nào. Hơn nữa, trong kiếp này, được mọi người ở Vạn Thú Phong chiều chuộng, cô cũng có chút tâm lý của một thiếu nữ.
Ví dụ như kiếp trước, nếu Lệ Thanh đứng bên bờ nhìn cô, cô sẽ không chớp mắt mà từ dưới nước đi lên, nhưng bây giờ lại muốn Lệ Thanh tránh đi.
Lệ Thanh lại cẩn thận quan sát Tống Vu đang ngâm mình trong nước, bình tĩnh nói: “Vẻ bề ngoài của cô cũng bình thường thôi. Tài năng thì khá tốt, cô nên dành thời gian vào tu luyện thay vì chú trọng vào việc làm đẹp bên ngoài, như vậy là sai lầm.”
Vẻ ngoài bình thường? Đi sai đường?
Không một nữ tu nào nguyện ý bị nói như vậy, huống chi Tống Vu rất hài lòng với dung mạo của mình, yêu cái đẹp là bản tính của con người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play