Mọi người lại đồng loạt nhìn chằm chằm vào Tống Vu. Đòn tấn công vừa rồi nếu không có vị Nguyên Anh chân nhân bên cạnh kịp thời ra tay ngăn cản, e rằng giờ phút này Uông Minh Nguyệt đã hấp hối, sống dở chết dở.
Lúc này, Tống Vu trông như một người máu – bộ đạo bào màu lam nhạt trên người nàng đã bị máu tươi nhuộm đẫm. Tay nàng buông thõng hai bên, từng giọt máu tí tách nhỏ xuống từ đầu ngón tay.
Khóe miệng nhuốm máu khẽ nhếch lên tạo thành một nụ cười nhàn nhạt, Tống Vu nói:
“Đệ tử đã có thể bắn ra mũi tên ấy, tự nhiên là có thể khống chế được nó. Nếu chân nhân không ngăn lại, đệ tử cũng sẽ không thật sự bắn trúng đạo hữu Uông, chỉ là hù dọa nàng một chút thôi.”
Nàng tuy nổi giận thật, nhưng cũng không đến mức ra tay trí mạng. Mũi tên kia, nàng vốn nắm chắc khả năng thu hồi lại được, chỉ là có thể sẽ khiến bản thân bị thương nặng hơn đôi chút.
Nhờ vào kinh nghiệm tu luyện từ kiếp trước, nàng dễ dàng áp chế linh khí ở mức bản thân có thể kiểm soát, nên đương nhiên có thể vượt xa các tu sĩ cùng cấp.
Nghe xong lời giải thích, Diệu Ngữ chân nhân vẫn không chịu buông tha, quay sang các trưởng lão của các môn phái khác, lên tiếng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play