Tống Vu thật sự không biết phải giải thích với vị tiền bối này thế nào.
Lúc này, Tống Miểu Miểu đứng bên cạnh lên tiếng: “Tiền bối, tỷ tỷ của con không biết nói dối đâu. Ngài cũng thấy nó chỉ là một mảnh đá bình thường đúng không? Ngay cả một đại tu sĩ lợi hại như ngài còn không nhìn ra, thì tỷ tỷ của con đương nhiên cũng không thể nhìn ra được.”
Chủ quầy nghe vậy liền bật cười: “Hề, con nhóc này nói chuyện khéo đấy. Câu này nói với người thường thì đúng là chẳng sai, nhưng tỷ tỷ của con đâu phải người thường.”
Ánh mắt chủ quầy sắc như dao, đâm thẳng về phía Tống Vu: “Ngươi nói xem, Tống Vu?”
Lần này, cả Tống Vu và Tống Miểu Miểu đều sững sờ, đặc biệt là Tống Vu, vị tiền bối này nhận ra nàng, nhưng nàng lại chưa từng gặp ông ta bao giờ.
Tim Tống Vu khẽ lỡ một nhịp, chỉ có thể cẩn thận dò hỏi: “Vãn bối chính là Tống Vu, thứ cho vãn bối mắt kém, không nhận ra tiền bối.”
Chủ quầy không để tâm, mỉm cười: “Ngươi không nhận ra ta là bình thường thôi. Hồi đó ngươi nổi danh trong hội giao lưu, ta cũng đi góp vui nên tiện thể nhớ luôn gương mặt ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play