Khương Sơ Nghi bị anh nắm cằm, bị ép quay đầu nhìn thẳng vào Tông Dã, vậy mà còn nghiêm túc nghe câu trả lời của anh trong hai giây. Cô dùng chút sức lực cuối cùng, vung nắm đấm đấm vào ngực anh, “Đồ lưu manh.” 
Tông Dã không hề né tránh, cưng chiều nắm lấy tay cô, ghé sát tai cô thì thầm, “Ừ, anh lưu manh.” 
Vừa nói, tay anh vừa trượt xuống theo cơ thể mềm mại kia, lướt qua rãnh lưng, ngón giữa hơi cong lên.
Khương Sơ Nghi run rẩy, lật người né tránh. 
Bắp chân cọ vào vết ướt dính trên ga giường, mặt cô nóng bừng, nhận ra đây là gì, muốn tiếp tục di chuyển sang chỗ khác, kết quả phát hiện trên chiếc giường nhăn nhúm, chỗ nào cũng có… 
Cô bị anh giày vò đến rối tinh rối mù, lúc ý loạn tình m3 cũng không phát hiện quần áo Tông Dã vẫn còn nguyên vẹn trên người, ngoài khóe mắt ửng đỏ, miệng bị rách một chỗ ra thì mọi chỗ khác đều bình thường. 
Khương Sơ Nghi đột nhiên vùng vẫy, “Em không muốn nằm đây nữa.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play