Ở một nơi yên tĩnh của phía đông thành phố, có một cái hồ nhỏ. Tôi nghĩ chắc mọi người lười chẳng muốn đặt tên cho nó, nên họ gọi nó là hồ Đông. Dọc theo bờ hồ dài có một công viên, cũng được gọi là công viên hồ Đông.
Tuy trước nay tôi chưa từng đến đây, nhưng chỗ này so với cái đường Phúc Nguyên tào lao kia dễ tìm hơn nhiều. Tôi xuất phát trước lúc hoàng hôn, lúc tôi đến nơi này, mặt trời vẫn chưa hoàn toàn khuất bóng.
Thời gian vẫn còn sớm, tôi đi dọc quanh bờ hồ một vòng, xung quanh cũng chẳng có phong cảnh gì. Bây giờ đã sắp vào mùa đông, khắp nơi chỉ một mảnh hiu quạnh, trong hồ nước cũng phủ kín lá rụng, cả du khách cũng chỉ có lác đác vài người.
Trên bờ hồ, có một cây cầu dài, và có một cái vọng lâu (1). Sau khi đi bộ được một lúc, tôi liền chọn nơi này, bước vào và ngồi xuống.
Dưới cầu hồ Đông, chắc hẳn là nơi này.
Bầu trời tối dần, khách du lịch trong công viên cũng tản đi dần dần. Từ đường chân trời, mặt trăng bắt đầu mọc lên, ánh trăng trong sáng chiếu rọi lên mặt đất, chiếu vào trong hồ nước, gió thu nhè nhẹ thổi, ánh trăng ở trong hồ, nhìn vào đó cũng có một vẻ đẹp khác biệt.
Khi trời tối, việc gì đến nó sẽ đến. Sau khi tôi ngồi được nửa tiếng, chẳng mấy chốc mọi người trong công viên đều rời đi sạch sẽ. Tôi hít sâu một hơi để cho mình bình tĩnh lại. Chỉ cảm thấy xung quanh mình trở nên im ắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play