Nhưng tôi không ngờ rằng Nam Cung Phi Yến không có ở nhà. Tôi gõ cửa căn hộ của nàng suốt một lúc thì tìm thấy được một mẩu giấy ghi chú, cầm nó trên tay, thấy mặt trên viết: Muốn tìm tôi hãy đến đường Phúc Nguyên số 79, tuy nhiên có khả năng tôi không có mặt ở nơi đó.
Tôi hết chỗ nói rồi, cô có khả năng không ở nơi đó, vậy cô còn để tờ giấy này lại làm gì? Tốt xấu gì cô cũng lưu lại số điện thoại chứ!
Tôi buồn bực đi ra khỏi nhà trọ, chuẩn bị trở về trường học. Khi tôi đang chờ xe buýt, tôi chợt nhớ rằng ngày hôm nay mình còn chưa ăn uống gì. Liền thuận tiện tìm một tiệm bán sủi cảo ven đường, làm ba phần sủi cảo nhân thịt, mùi vị cũng không tệ lắm. Trong lòng tôi cũng muốn cho bọn A Long nếm thử, vì thế tôi liền kêu hai phần mang về. Sau đó mới lên xe buýt đi về trường học.
Xe rất nhanh đến trường học, tôi bước vào cổng trường. Sau đó đi thẳng một mạch về hướng ký túc xá. Cũng không biết làm sao, giống như tâm lý không ổn định, luôn cảm thấy trong người có chút khó chịu, nhìn cái gì cũng thấy có vấn đề, cảm thấy mọi người đi xung quanh mình, đều giống như đang giấu giấu diếm diếm bí mật gì vậy.
Tôi cười khổ, đây có được tính là bệnh nghề nghiệp hay không?
Đi được một đoạn không xa, phía trước tôi đột nhiên đi tới một người. Khi tôi vừa nhìn thấy người đó, trái tim tôi lập tức nhảy lên. Tôi muốn né tránh, nhưng người đó đã mặt đối mặt với mình, hơn nữa nhìn người kia đang đi về phía tôi. Nếu né đi tôi cũng cảm thấy ngại.
Người này chính là thầy giáo chuyên môn của hệ thư pháp, chính là Trương lão.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT