Quả nhiên không ngoài dự đoán của chúng tôi, trên suốt đường đi, lều trại của Hoàng Hà bang không có động tĩnh gì như thể không có ai ở cả, chúng tôi đi một mạch đến chân đồi mà không gặp bất cứ trở ngại nào, đến cả một bóng người cũng chẳng thấy.
Điều này có hơi quái lạ, theo lý thì Hoàng Hà bang tốt xấu gì cũng được chủ trì Phúc Duyên Trai sắp xếp ở đây, bao vây Thiền Hồ cốc và canh gác con dốc này, nhưng bây giờ chúng tôi đi lại chẳng khác gì đi vào vùng đất không người, ngay cả khi Hoàng Hà bang thật sự như Y Thăng kể chỉ là một đám ô hợp, chia năm xẻ bảy, nhưng cũng không đến nỗi như thế này.
Trong tôi nghi ngờ cùng Y Thăng đi thẳng qua khu vực này. Nhìn lại vẫn không thấy ai xuất hiện. Y Thăng nhìn tôi và khó hiểu hỏi:
- Chuyện này không đúng lắm. Người của Hoàng Hà bang đi đâu hết rồi? Dù sao thì cũng nên có người lộ diện chứ, sao đến người hỏi cũng không có luôn?
Tôi nói:
- Không có ai hỏi chẳng phải tốt hơn ư, tránh được rắc rối, không thị phi. Tôi xem qua phía trước con dốc này là bãi đất bằng phẳng lớn. Đó chính là khu vực của Kim Đao Môn đúng không?
Y Thăng gật đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT