Mấy người chúng tôi chạy đến phòng của Dương Thần, bây giờ ở đây chỉ còn hai người sống trong phòng ký túc xá này. Vì sự kiện mặt quỷ xảy ra vào năm ngoái, vậy nên ai cũng không dám ở nơi này, chỉ có hai người người muốn đổi ký túc xá nhưng xui xẻo đổi vào ở chỗ này, sống ở đây ngày nào cũng lo sợ.
Thật ra thì chuyện này cũng không có gì, ban đầu cái mặt quỷ kia là do Y Thắng giở trò. Bây giờ cũng thay đổi, trong ký túc xá vốn đã không sao, nhưng mà lòng người chính là như vậy, một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Thấy quỷ một lần, sau đó thấy lá cây rơi trên đầu, cũng cho rằng là quỷ sờ đầu.
Nhưng mà như vậy cũng tốt, ban đầu Dương Thần còn tính toán để lại quần áo cùng tài liệu giảng dạy của cậu ấy ở chỗ này, nhờ bạn học chuyển đi, nhưng lão đại ký túc xá đó lại rời đi, vì vậy nên chẳng những giường của Dương Thần trước kia không ai động tới, tủ của cậu ấy, tất cả mọi thứ đều còn nguyên.
Đây thực sự là ý trời, vì vậy chúng tôi rất nhanh chóng tìm được quần áo của Dương Thần trong ngăn kéo tủ, tóc cậu ấy rơi xuống, đồ lót, vớ… Muốn cái gì là có cái đó!
Tiểu Bạch tiến lên lấy hai thứ. Sau đó lục trong chăn của cậu ấy tìm được vài cọng tóc, vui vẻ nói:
- Đủ rồi, có nhiều đồ như vậy, đừng nói truyền lời cho anh ấy, tôi dùng sức kéo anh ấy tới cũng được…
Ừm, ý này thực sự không tệ, kéo hồn phách của Dương Thần qua, vậy trạng thái bên kia của cậu ấy chẳng khác nào vô hồn. Đến lúc đó dù có người uy hiếp cậu ấy cũng vô ích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT