Chuyến đi đến Dương gia này, không ngờ lại thất bại nhanh như vậy, nhưng mà bây giờ tôi cũng không thể rời đi được. Bởi vì từ nơi này đi đến trạm xe trong thành chỉ có một chuyến buổi sáng, buổi chiều còn có một chuyến, nhưng lúc tôi tới đã muộn, bây giờ ngay cả chuyến xe buổi chiều cũng không bắt được, nói cách khác, đêm nay tôi phải ở lại đây.
Nhưng mà, Dương Thần không ở nhà, nhà cũng khóa cửa, tôi phải ở đâu đây? Nói như vậy, chẳng phải lại làm phí một ngày sao?
Tôi cau mày, theo bản năng lại nhảy vào sân nhà Dương Thần, vừa nhìn xung quanh, vừa nghĩ xem Dương Thần sẽ đi đến đâu, vừa nghĩ tôi nên đi đâu.
Vừa đi, ánh mắt tôi chợt dừng lại trên ổ khóa cửa, trong lòng tôi bỗng nhiên động một cái, hình như có gì đó không đúng.
Thử nghĩ, nhà ai khóa cửa, sẽ khóa từ bên trong chứ?
Trừ khi có người ở trong sân, hoặc ở nhà có lẽ sẽ làm như vậy, nhưng mà bây giờ nhà Dương Thần không có ai, nhà cũng khóa, hơn nữa cậu ta cũng đã đi ra ngoài. Nhưng lại khóa cửa ở bên trong, sau đó cậu ta leo tường ra ngoài, nếu như không phải cậu ta có bệnh, vậy thì đó chính là dụng ý của cậu ấy, hay nói cách khác, cậu ấy muốn biểu đạt một điều gì đó!
Khóa cửa từ bên trong, có ý nghĩa gì chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play