Bước tiếp theo, mấy người chúng tôi cùng đi mua vé xe và không ai ý kiến về chuyện giải quyết ma nữ trước rồi mới lên xe. Dù sao thì trong mấy người bọn tôi, “bốc” ra một người đều có thể một mình tiêu diệt ma nữ kia, nếu là Tiểu Bạch thì càng gọn lẹ, cậu ta có thể trực tiếp ăn con ma kia luôn.
Cho nên, chúng tôi đều cảm thấy xử lý con ma nữ kia cũng chỉ là chuyện trong tích tắc.
Thời điểm chúng tôi mua xong vé xe rồi trở về trường học cũng đã sập tối, cơm nước đã xong xuôi. Sau khi nghỉ ngơi một lúc, tôi bèn hẹn Tân Nhã ra ngoài, ở bãi tập nhỏ của trường học, cô ấy đem tin tức mà mình đã nghe ngóng được ngày hôm nay nói một lượt cho tôi nghe.
Cô ấy bảo, cái nhà vệ sinh ở lầu 1, nhiều năm trước vẫn còn được sử dụng, vì không có phòng tắm riêng nên đã lắp một vòi sen đơn giản bên trong, mọi người thay phiên nhau vào tắm gội, điều kiện khó khăn hơn một chút. Ai cũng đều phàn nàn, nhưng những trường học “chui” đều đến vùng thôn quê hoang vu này, học qua loa cho qua ba năm, cũng chỉ có thể gãi mũi trách xúi quẩy.
Nhưng về sau mọi người dần dần phản ứng rằng lúc tắm luôn thấp thoáng có người nhìn trộm bên ngoài. Hơn nữa, đã từng có một nữ sinh bạo gan, mở cửa sổ mắng như tát nước, nhưng lại chẳng thấy ai, chỉ thấy một bóng trắng đã khuất xa.
Sau này đã kinh động đến phòng giáo vụ của trường và cho tiến hành mọi cuộc kiểm tra và đề phòng nghiêm ngặt nhưng vẫn không được gì. Sự nghi ngờ đầu tiên là các nam sinh trong trường đã loại bỏ, cư dân xung quanh thôn cũng được loại bỏ hiềm nghi. Thế là kẻ vào người ra truyền tai nhau rằng thứ đến rình trộm sợ là không phải người.
Nhưng không phải người, thì là cái gì chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT