Từ thời viễn cổ thì cấm kỵ đã tồn tại gắn liền với cuộc sống của con người.
Vào thời điểm đó, lúc mọi người nhìn thấy những điều kì lạ trên thế giới này thì họ đã rất ngạc nhiên và cho rằng trên thế gian này còn có các thần linh và yêu quái siêu việt hơn con người.
Mọi người kính sợ các loại thế lực siêu nhiên, do đó đã đặt ra rất nhiều cấm kỵ, coi chúng là những điều mà mình không thể đụng tới, giống như luật pháp vậy, chúng có tính quy phạm và kìm chế. Hành vi trái với cấm kị sẽ mang đến sự tàn phá và diệt vong do đó mọi người quy định người phá vỡ cấm kỵ sẽ phải chịu trừng phạt.
Vì thế, một loại chức nghiệp cổ xưa bởi vậy mà được hình thành, đó chính là cấm kỵ sư……
Lời mở đầu của Phúc Duyên Trai chủ rất giống với những gì mà ông nội tôi đã kể, nhưng nội dung tiếp theo lại khiến tôi vô cùng kinh ngạc.
Ông ta nói cấm kỵ là một loại luật pháp, là luật của Thiên Đạo, nhưng người đưa ra quy định về cấm kỵ lại không phải cấm kỵ sư, mà là bản thân Thiên Đạo, cấm kỵ sư thật ra chỉ là một người chấp pháp mà thôi.
Nói cách khác cấm kỵ sư là thẩm phán, phải nghiêm khắc dựa theo pháp luật mà chấp hành, nếu không thì chính là không làm tròn trách nhiệm, bị coi là lạm dụng chức quyền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play