Giọng nói người này cho người ta một cảm giác cực kỳ khó chịu, cả người tôi nổi lên một tầng da gà, xoay người nhìn thử, chỉ thấy trước cửa từ đường đứng một bà lão.
Bà lão này vóc dáng không cao, khom lưng lưng còng, vẻ mặt đầy nếp nhăn, tóc trên đầu búi thành một cục, mặc một bộ áo bông màu đen, đôi mắt hơi hơi híp như là không mở ra được, trong tay cầm một quải trượng toàn thân đen nhánh, vừa nhìn thì thấy giống như một bà lão nông thôn.
Nhưng mấy lời nói mới rồi, rõ ràng là xuất từ trong miệng bà lão, Chung Lương Thần nghe hai câu nói đó, sắc mặt đột biến, đoạt bước chạy đến cửa từ đường, ngay cả đôi tay cũng bắt đầu run nhè nhẹ, tiến lên cung kính nói.
- Hóa ra là Xa bà bà tới, tiểu tam tử không có tiếp đón từ xa, bà bà chớ trách...
Vừa nghe lời này, tôi liền cảm thấy trong đầu ong một tiếng, Xa bà bà, này chẳng lẽ chính là người trong Phúc Duyên Trai, là người mà Tiệp Dư hay nhắc tới, Xa bà bà sao? Đồng thời, vài thập niên trước đã từng đã tới Chung gia một lần, hẳn là cũng chính là bà ta.
Trăm triệu lần không thể tưởng được, vậy mà lại ở chỗ này nhìn thấy người Phúc Duyên Trai, chỉ thấy vị Xa bà bà chậm rì rì mà đi về phía từ đường, trong miệng nói thầm.
- Tiểu tam tử, bây giờ cậu đúng là một người khó lường, người lớn lên trong Chung gia tộc, khó trách sẽ không coi mấy lời của ta thành chuyện to tát gì, nếu như cậu nói tôi là nói hươu nói vượn, vậy thì cậu ra đây giải thích cho tôi nghe một tí, rốt cuộc người này có lai lịch thế nào?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT