Chung lão gia tử bị tôi cười mà đầu óc mơ hồ không hiểu ra sao, thậm chí còn hỏi tôi có phải bị trúng độc hay không nữa, tôi cười một lúc lâu mới ngừng lại được, buông tay ra nói:
- Ông ơi, con không có trúng độc, thật không dám giấu diếm, hai hôm trước khi Tiểu Bạch về hà còn mời con đi qua nhà em ấy làm khách, nhưng mà thằng bé này cứ luôn hồ đồ, chỉ biết mời con đến làm khác, mà lại chẳng chịu nói cho con biết nhà ở nơi nào, bây giờ con có việc muốn đi tìm em ấy, nhưng mà...
Chung Vạn Lí vừa nghe xong, cũng cười ha ha lên, vỗ vỗ trán nói:
- Không sai không sai, thằng bé đó đúng là có hơi mơ hồ, ha ha ha, giống ông, giỏi lắm...
Tôi cũng cạn lời luôn rồi, hóa ra Tiểu Bạch là giống ông ta sao, tôi đã nói mà, ông cụ nhìn qua cũng không đáng tin cậy cho lắm, nhưng mà ông chắc là cũng phải rõ ràng nhà của ông ấy ở chỗ nào đi ha?
Chung Vạn Lí cũng không giấu diếm hay nghi ngờ gì cả, lập tức nói cho tôi nghe, nhà họ Chung nhà bọn họ nguyên quán là ở núi Chung Nam, sau bao nhiêu lần trăn trở, phiêu bạc khắp thiên hạ, cũng không biết là rốt cuộc vào triều đại nào, đã đến An Huy định cư, bây giờ chỗ đang ở hiện tại, chính là thôn nhà họ Chung ở tỉnh An Huy, huyện Đồng Lăng.
Tôi lập tức vô cùng vui vẻ, vỗ tay một cái, chuyện này coi như đã xong rồi, đây gọi là gì đây? Đây gọi là đi mòn gót giày tìm không thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công, nếu như tôi không có đi về nhà, bây giờ hơn phân nửa là còn ngồi ở thành phố Bình Sơn rối rắm, không biết đi đâu mà tìm, xem ra, tất cả những thứ này đều đã là vận mệnh chú định, không thể gấp gáp được, chuyện nên đến, sớm muộn gì cũng không thể chạy thoát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT