Nhớ lần trước tôi còn hoảng loạn đi theo phía sau ông nội, giống như cái đuôi nhỏ, cứ sợ ông nội đang bên cạnh tôi trong chớp mắt sẽ lập tức biến mất.
Bây giờ, lại đi vào trong sơn động một lần nữa, lại dựa vào sự nỗ lực của chính mình, trong lòng tôi nói thầm, ông nội, còn không có thất hứa, con làm được rồi.
Tôi bước đi chậm rãi vào bên trong sơn động, lúc này, tuyết đọng lại ở bên ngoài phản chiếu ánh mặt trời rồi chiếu vào bên trong sơn động, cho nên trong này cũng không quá tối tăm.
Ít nhất, cho dù đèn dầu trong động đã tắt, tôi cũng có thể nhìn thấy cảnh vật xung quanh rõ ràng.
Trong sơn động nhỏ hẹp, dưới đất trải một cái đệm ngồi bằng rơm, bên cạnh bày một cái ghế đôn bằng đá, trên ghế đôn có một một cây đèn dầu nho nhỏ, nhưng mà dầu thắp bên trong đã sớm hao hết, ở sâu trong hang động vẫn là một mảnh đen tối như cũ.
Ông nội, cũng không có ở chỗ này.
Nhưng mà trên đệm ngồi bằng rơm, rõ ràng có dấu vết ngồi xuống, tôi nghi ngờ ngồi xổm xuống, đưa tay nhìn nhìn trên mặt rơm, nhặt lên một cọng tóc hoa râm, dài khoảng chừng hai mươi cm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT