Hóa ra, khoảng thời gian mà tôi ở thế giới này, đã là hai ngày ở nhân gian.
Tôi nghe được thông tin này, nhất thời sợ hết hồn, có điều cũng tốt, Lam Ninh nói với tôi, tôi cũng không bị hỏa táng, bây giờ đang ngoan ngoãn nằm ở nhà của Nam Cung Phi Yến, một đám người trông chừng tôi.
Ngày đó, tôi ở phía Nam thành phố Tây Lạn Vĩ, một thân một mình đi vào trong đám mây đen kia, nhưng trong thực tế, chính là tôi không hay không biết hồn phách đã rời thân thể, thân xác lúc này té xỉu trên đất, bất tỉnh nhân sự.
Lam Ninh bị dọa sợ, gọi thế nào tôi cũng không có phản ứng, đang muốn lao vào cứu tôi, nhưng ngay sau đó đám sương dày đặc kia đóng kín để lại một viên đá hình thù kỳ lạ rơi trên mặt đất.
Lam Ninh đang không biết làm sao, nhưng vào lúc này, Lãnh Thanh Dương đúng lúc chạy tới, Lam Ninh cũng không nhận ra Lãnh Thanh Dương, không nghĩ tới Lãnh Thanh Dương lại có thể nhìn thấy cô ấy, thấy cô ấy đứng ở bên cạnh tôi, còn tôi thì hôn mê bất tỉnh, liền lầm tưởng lam Ninh có ác ý, lúc này giơ súng bắn, lại bị quỷ cơ trí ngăn lại.
Sau một phen giải thích, Lãnh Thanh Dương mới làm rõ mọi chuyện, vì vậy thu lại viên đá kia trước, sau đó gọi tới một đội cảnh sát, đem tất cả súng ống mang về đồn cảnh sát, sau đó một mình ở lại, cùng Lam Ninh nghĩ biện pháp.
Nhưng mà nghiên cứu một hồi lâu, cũng không biết rõ viên đá kia rốt cuộc là thứ gì, lúc này trời đã tối, Lãnh Thanh Dương có lòng muốn mang tôi đi trước, nhưng lại sợ hồn phách của tôi lưu lại chỗ này, sau khi trở lại không tìm được thân xác, đang lúc vô cùng hoang mang, Nam Cung Phi Yến cùng Thiệu Bồi Nhất, Hướng Vũ, bỗng nhiên đồng thời xuất hiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT