Thì ra cái kính bạc mà chúng tôi tìm được trong trường học lần trước lại chính là Luân Hồi Kính mà Dương lão tiên sinh nói.
Nhưng mà bây giờ cái gương này không còn trong tay chúng tôi nữa, hơn nữa đó cũng không phải là đồ của chúng tôi, vì ngăn chặn tranh chấp giữa Hoàng Thất thái gia cùng Xà tộc, Thiệu Bồi Nhất đã đem vật kia trả lại cho Xà tộc, hiện tại Dương lão tiên sinh đột nhiên nói chúng tôi phải bảo vệ tấm gương kia thật tốt, rồi giờ bảo vệ thế nào?
Còn có, cái thứ quỷ Luân Hồi Kính, rốt cuộc là cái gì đây!
A Cửu nói, Dương lão tiên sinh chỉ nói như thế, những chuyện về sau ông ta cũng không giúp được chúng tôi.
Nói xong, A Cửu liền xoay người đi rồi.
Chúng tôi mấy người hai mặt nhìn nhau, đối với chuyện cái gương này xuất thế, tôi cùng Thiệu Bồi Nhất, còn có Dương Thần, đều là những người biết chuyện, tuy nói đã từng nhìn thấy chỗ thần kỳ của chiếc gương này, nhưng rốt cuộc không phải rất rõ ràng, theo như những gì Dương lão tiên sinh nói, cái gương này cũng là một thứ đồ quan trọng ngang với Xương Chung Quỳ, hơn nữa Y Thắng cũng trăm phương nghìn kế muốn cướp tới tay không phải một lần, như thế xem ra, cái này cái gì Luân Hồi Kính, thật đúng chính là một bảo vật khó lường.
Mặc Tiểu Bạch không có gặp qua Luân Hồi Kính, đầy mặt đều là mơ hồ, chúng tôi cũng không ai đi giải thích cho cậu ta, Thiệu Bồi Nhất cau mày tới mức chúng sắp dính sát lại với nhau, nhìn tôi nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT