Nghe Lam Ninh nói xong, mấy người chúng tôi vội vàng chạy về nhà La tiên sinh, lúc chạy đến nhà ông ta thì mặt trời đã ló dạng, nhưng cửa lớn nhà ông ta đóng chặt ánh đèn sáng choang, tôi tiến lên kêu cửa nửa ngày nhưng không có ai lên tiếng.
Thiệu Bồi Nhất gọi điện thoại cho La tiên sinh, thế mới biết thì ra sau khi chúng tôi đi rồi, ông ta liền đem thím Từ đang hôn mê bất tỉnh đưa đến bệnh viện, sau đó chính mình cũng về một căn nhà khác ở lại, căn bản không dám ở nơi này nữa, cho nên, hiện tại biệt thự trừ bỏ ánh đèn sáng choang, một người cũng không có.
Dưới sự chỉ dẫn của La tiên sinh, chúng tôi tìm được chìa khóa dưới cái đệm trước cửa, mở cửa chạy vào, khi đi vào trong phòng lão lái thái không khỏi nhẹ nhàng thở ra, chén nước cùng gạo trắng vẫn không nhúc nhích, còn đặt tại nơi đó.
Tôi đang muốn đi qua đó, Lam Ninh lại chui ra, nói tôi cầm chén gạo trắng kia ra bên ngoài, còn chén nước không cần phải lo.
Tôi tuy rằng buồn bực, nhưng vẫn làm y theo lời nàng nói, đi qua cầm nửa chén gạo trắng trước bàn thờ Phật đem ra, đi đến trong đại sảnh, lại đem cửa phòng đóng kỹ, Lam Ninh đã chui vào trong túi Càn Khôn, chỉ lộ ra cái đầu, lại nói tiếp chén gạo trắng này có huyền cơ, vô luận tìm được cái gì, nhất định phải lập tức thu lấy, không cần do dự, sau đó lại đem gạo trắng còn lại, bỏ vào trong chén nước kia, rồi tìm một góc âm u nào đó trong biệt thự đổ đi là được.
Nói xong, nàng liền chạy mất, tôi càng thêm khó hiểu, ngẩng đầu nhìn Nam Cung Phi Yến cùng Thiệu Bồi Nhất, bọn họ cũng đều không hiểu ra sao, đơn giản mặc kệ, cầm nửa chén gạo trắng lên đổ lên trên bàn, tôi muốn nhìn thử coi cái thứ này có cái gì bí ẩn.
Gạo trắng đổ ở trên bàn, tôi trừng lớn đôi mắt nhìn, thực dễ dàng liền phát hiện ở bên trong gạo trắng có một viên hạt châu màu vàng nhạt bằng móng tay hình thù bất quy tắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT