Nhưng mà dọc theo đường đi, tôi liên tục hỏi bốn năm người, họ đều trả lời giống như người đầu tiên.
Câu đầu tiên nói: Không thu.
Câu thứ hai nói: Cậu đi vào phía trong kia đi.
Lòng tôi nhịn không được mà có chút tức giận, bướng bỉnh khó chịu đi vào phía sâu bên trong, trên đường tôi không dừng lại ở cửa hàng nào nữa, tôi muốn nhìn thử phía trong con đường này có gì khác nhau.
Giờ này khắc này, tôi đã quên mất lời dặn dò của Nam Cung Phi Yến, khi tôi bỗng nhiên nhớ tới không thể đi xa, quay đầu lại xem thử thì đã nhìn không thấy đầu phố.
Nhưng tôi cũng không quá để ý, dù sao lúc này là ban ngày ban mặt, cũng không thể xảy ra chuyện gì được. Nhưng tôi cũng không tiếp tục đi về phía trước mà nhìn quanh bốn phía xung quanh, vừa vặn ven đường có một cái sạp, bày biện những thứ lung tung rối loạn cái gì cũng có, chủ quán là một ông già, ngồi trên một cái ghế gấp, sống lưng thẳng tắp, hai mắt híp lại, bên cạnh là chiếc radio đang hát: Lưu đại ca nói chuyện quá thiên vị, ai nói nữ tử hưởng thanh nhàn……
Lực chú ý của tôi đã bị ông ta hấp dẫn, lại nhìn thêm lần nữa không khỏi vui vẻ, trên sạp của ông ta vừa vặn có bỏ một đôi tiền cổ, hơn nữa xem hình dạng đúng là tiền cổ đại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play