Chiều hôm đó, Dương Thần và tôi, còn có ông nội hắn, ba người chúng tôi đi tới nhà mới của người kia để chuẩn bị gác đêm.
Ba người chúng tôi lại thêm người kia cũng tổng cộng chỉ có bốn người, về phần những công nhân ban ngày kia tất nhiên không có người nào đồng ý đến đây mạo hiểm, mặc dù có người trong lòng tò mò cũng sớm bị cảnh tượng ban ngày kia làm sợ vỡ mật, căn bản không dám tới.
Lúc này, tôi mới biết được, hóa ra biệt hiệu của người kia là Từ Lão Căn, ở trong thôn vẫn có chút danh tiếng, sống cũng không tệ, đặc biệt là với nhà Dương Thần vẫn luôn rất kính trọng. Cho nên khi ông ta tới xin giúp đỡ, ông nội Dương Thần cũng ngại không từ chối ông ta.
Mà ông nội Dương Thần cũng không biểu hiện quá nhiều đối với tôi - một người bạn Dương Thần. Tôi và Dương Thần cùng đi gác đêm với ông, dường như ông cũng cảm thấy rất bình thường, không nói gì, chỉ dặn chúng ta buổi tối phải thông minh cơ trí một chút, tất cả đều làm theo lời căn dặn của ông.
Trong lòng tôi thầm nghĩ, nói không chừng ông cụ thần bí này đã sớm biết tôi là người thế nào.
Chiều hôm đó, Từ Lão Căn đã bảo người nâng xà nhà mới lên, lúc này nó đang nằm yên ổn ở trên nhà. Tất cả dường như đều rất bình thường. Ông nội Dương Thần đi vài vòng ở trong, ngoài căn nhà, lại dùng quả táo gỗ la bàn chuẩn đoán một lần, hình như không có gì khác thường. Vì vậy ông cất la bàn, vào trong phòng ngồi cùng mấy người chúng tôi, yên tĩnh chờ đợi trời tối dần.
Nhà này còn chưa lắp cửa sổ. Dưới sự kiến nghị và yêu cầu của ông nội Dương Thần, Từ Lão Căn tìm người tốn hết một buổi chiều để lắp cửa sổ lên, nhưng không kịp lắp kính, vì vậy lại dùng vài tấm vải nhựa đơn giản để che cửa sổ rồi dùng đinh đóng chặt, che kín cả xà nhà. Ông nội Dương Thần nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play