Sắc mặt Thiệu Bồi Nhất hơi có vẻ xấu hổ, chắc hắn cũng không nghĩ tới bên trong Hoàng Thất thái gia sẽ cử xử như thế, hắn cùng tôi đi vào trong này, sao sẽ không biết xấu hổ mà để cho tôi đứng ở bên ngoài một mình, còn hắn thì đi vào trong chứ?
Tôi hơi mỉm cười với hắn ý bảo không sao cả, sau đó lớn tiếng hướng về phía cửa phòng nói.
- Nếu họ Hoàng không chào đón họ Hàn, như vậy tôi cáo từ là được, đêm hôm khuya khoắt, đã quấy rầy.
Nói xong, tôi xoay người liền đi, để anh đây đứng ngượng ngùng một mình trước cửa nhà các người sao, anh đây không có làm được mấy chuyện đó đâu!
Thân hình Hoàng bá chợt lóe lên, ngăn ở trước đường đi của tôi, híp mắt cười nói.
- Tính tình tiên sinh Hàn gia quả thật không nhỏ, nhưng mà còn xin tiên sinh dừng bước, thất gia nhà ta cũng không có ý khác, chẳng qua tổ tông có quy củ mà thôi, nếu cậu cùng Bồi Nhất tiên sinh vì cứu người mà đến, sao không tạm thời nhẫn nại một lát cơ chứ?
Lão nhân này đúng là khéo ăn khéo nói, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, thật là tôi có vẻ hơi keo kiệt một chút, nhưng đúng là trong lòng tôi có hơi tức giận, nghĩ lại một chút rốt cuộc vẫn đang đứng trên địa bàn của người ta, nhà cao cửa rộng, nếu thật đi không ra được mà còn bị lạc thì đúng là mất mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play