“Ê, mấy người có thấy cái cô tên Khổng Vân lúc nãy kỳ quái không?” Vừa leo cầu thang, Lâm Tam Tửu vừa hỏi đầy nghi ngờ. “Mới nhắc tới chuyện uống nước mà mặt cô ta như bị rút cạn máu vậy đó...”
“Biết đâu được.” Lư Trạch liếc nhìn túi đồ đang xách trên tay, “Có khi nhà cô ta trữ cả đống nước, sợ tụi mình phát hiện rồi giành mất.”
Nghe cũng không phải không có lý. Lâm Tam Tửu cố nhớ xem ngày thường có từng gặp Khổng Vân chưa, nhưng hoàn toàn không có chút ấn tượng nào. Cô im lặng vài giây, chỉ nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng của cả nhóm vang vọng trong hành lang.
“Nói chung lúc xuống dưới nhớ cẩn thận chút.” Marsa kết luận.
Mọi người vừa nói chuyện vừa rẽ theo cầu thang, trước mắt hiện lên con số “38” to tướng. “Tới rồi.” Lâm Tam Tửu đứng ở đầu cầu thang, hít một hơi thật nhẹ, đẩy cánh cửa khép hờ rồi bước vào nhà.
Căn hộ này có cửa thoát hiểm nối với cầu thang, ngay cạnh phòng giúp việc. Băng qua hành lang trước phòng giúp việc là đến phòng khách. Mọi người bước vào, vừa nhìn quanh, Lư Trạch đã kinh ngạc thốt lên: “...Tiểu Tửu, hồi trước cậu làm nghề gì vậy? Căn hộ này to ghê! Ê, trong phòng khách nhà cậu còn có cả thang máy riêng nữa hả?!”
Lâm Tam Tửu lướt mắt qua phòng khách—vẫn y như trước. Nền gỗ sáng bóng rải đầy mảnh kính vỡ, ghế sô pha bị xô lệch, khắp nơi bừa bộn. Con dao lọc xương từng dùng để tấn công Nhậm Nam lần đầu vẫn nằm nguyên chỗ cũ. Có vẻ từ lúc cô rời đi, chưa ai từng bước chân vào đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play