“Không biết à? Mấy chỗ như siêu thị, nơi nào càng nhiều đồ thì càng dễ xảy ra chuyện...”
Lư Trạch và Lâm Tam Tửu cẩn thận len lỏi trong những dãy kệ tối om, thỉnh thoảng lại liếc nhìn ra sau lưng nhau. Mỗi người cầm trong tay một chai rượu vang đỏ—hết cách rồi, ở lối vào siêu thị chỉ có thứ này là tạm dùng được để phòng thân, mấy thứ khác thì bó tay. Tất nhiên, dùng rượu vang để chống lại sinh vật sa ngã thì hơi hoang đường, nhưng ném ra rồi bỏ chạy vẫn còn kịp.
Marsa bị bọn họ cố ý đặt nằm ngay ngắn, nằm giữa hai x.á.c c.h.ế.t ở lối vào, nhìn qua chẳng khác gì người c.h.ế.t thật. Chỉ có điều sau khi cô ấy tỉnh lại có tức giận hay không thì... cũng là chuyện của Lư Trạch.
"Đi tới khu đồ ăn nhanh nào—" Lư Trạch thì thầm. Cậu ta vừa định nói lát nữa ăn từ khu đó trước, thì mũi đã ngửi thấy mùi hôi nồng nặc. Không cam tâm, cậu ta cầm một hộp salad khoai tây rau củ lên, vừa cầm vào đã vứt luôn: “Đã hỏng hết rồi! Toàn tan thành nước!”
"Chuyện quá hiển nhiên rồi còn gì?" Lâm Tam Tửu dở khóc dở cười.
Mất tận hai mươi phút, cả hai mới lần mò hết một vòng quanh siêu thị. Trừ mấy xác chết nằm ở sâu bên trong, những thứ còn lại đều bình thường. Thế là cả hai thả lỏng cảnh giác, đặt chai rượu xuống—giơ mãi cũng mỏi—rồi đi cạnh nhau quay lại.
"Dù không có ánh nắng chiếu trực tiếp, nhưng siêu thị dưới lòng đất này mà không có đèn thì tối thật đấy... Cậu biết ở đâu có đèn pin không?" Lư Trạch bực bội, “Từ lúc tới cái nơi địa ngục nhiệt độ cực đoan này, tôi cứ như sống mãi trong bóng tối.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT