Khi Khương Kiến Nguyệt trở về ký túc xá, cô phát hiện ra phòng rõ ràng đã gọn gàng, sạch sẽ hơn rất nhiều.
Rõ ràng là Ngụy Yên đã quay lại một chuyến, mang theo vài thứ, sau đó lại rời đi.
Từ miệng Lương Thư Tuyên, Khương Kiến Nguyệt mới biết, Ngụy Yên không biết từ đâu gom được một khoản tiền, trực tiếp thuê một căn hộ gần trường, trả luôn tiền thuê cả năm. Lúc quay lại, trên người cô ta mang theo túi lớn túi nhỏ, toàn là hàng hiệu mới ra của một thương hiệu xa xỉ nào đó.
Khương Kiến Nguyệt lập tức liên tưởng đến buổi tối chủ nhật tuần trước, một đêm chẳng mấy vui vẻ. Nhưng người cũng đã dọn đi rồi, cô cũng không muốn truy cứu thêm làm gì.
Tắm qua nước ấm xong, cô vào nhà vệ sinh giặt đồ, nhìn dấu vết trên cổ do lớp trang điểm che đi đã mờ đi không ít, lại thấy điện thoại im lặng, không có tin nhắn hay cuộc gọi từ “đại thiếu gia” kia. Khương Kiến Nguyệt vừa định nằm lên mép giường, tận hưởng một đêm yên tĩnh hiếm hoi này, thì giọng nói của Thẩm Thanh Thanh lại khiến cô ngay lập tức mất sạch tâm trạng thư giãn.
“Khương Khương, thứ Năm với thứ Sáu chắc mình không có mặt ở trường đâu. Ba mẹ mình gọi về, nói là có chuyện quan trọng cần bàn, còn phải chuẩn bị lễ thành nhân cho mình nữa. Nếu thầy cô có điểm danh thì cậu nhớ điểm danh hộ mình nhé!”
Thẩm Thanh Thanh ngậm một cây kẹo mút, vừa chơi game vừa vắt chéo chân trên giường. Sau khi kết thúc một ván, cô nàng quay đầu nói với Khương Kiến Nguyệt đang nằm ở giường đối diện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT