Đại chiến kết thúc, thiên hạ khôi phục thái bình, tội thần bị trừng trị, công thần được thưởng.
Anh Quốc Công phủ, Anh quốc công, nhị công tử Lục Nhai đều được ban thưởng, mà đại phòng, trừ bỏ Lục Trạc đạt được truy phong, mẫu thân Lục Trạc là Hạ thị ban phong nhất đẳng cáo mệnh phu nhân, Ngụy Nhiêu vì có công tố giác tội lớn Hàn gia thông đồng với địch, ban phong Võ An công chúa, A Bảo cũng vì chiến công của cha mẹ ban phong Bảo Hoa quận chúa.
Nhưng dù lại nhiều phong thưởng cũng đổi không được Lục Trạc trở về.
Anh quốc công khi đánh lui Tây Khương còn uy phong lẫm lẫm, phảng phất lập tức già nua đi nhiều, hắn vẫn cứ gánh vác chức vị chủ tướng của Thần Võ quân, lại đem quân vụ trọng chỉnh Thần Võ quân giao cho Tứ gia cùng Lục Nhai. Anh quốc công chinh phạt vài thập niên rốt cuộc cởi chiến giáp, lưu tại trong phủ làm bạn với lão thê. Anh quốc công phu nhân đã tiễn đi ba nhi tử, hiện giờ trưởng tôn cũng đi, lão phu nhân thương tâm thì thương tâm, nhưng tuổi lớn, càng dễ dàng nghĩ thông, bà càng quan tâm Hạ thị cùng Ngụy Nhiêu.
Ngụy Nhiêu thoạt nhìn thực tốt.
Trừ bỏ ngày Lục Trạc hạ táng ấy, Ngụy Nhiêu không còn có trước mặt người khác rơi nước mắt, chẳng sợ Hạ thị ở trước mặt nàng khóc thành lệ nhân, Ngụy Nhiêu cũng có thể tâm bình khí hòa mà nhìn, mới đầu nàng còn sẽ an ủi Hạ thị, sau lại phát hiện an ủi vô dụng, Ngụy Nhiêu liền những lời nói an ủi cũng lười nói, chỉ kêu Mã ma ma ôm A Bảo đi, đừng làm cho A Bảo bị tiếng khóc của Hạ thị dọa đến.
Hạ Vi Vũ mang theo hài tử trở về ở, Ngụy Nhiêu không có cái kiên nhẫn dỗ Hạ thị, may mắn Hạ Vi Vũ có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT