Tiêu Tề Dự điềm tĩnh bước ra từ đằng sau tấm bình phong của gian phòng, duyên dáng và sang trọng như đang dạo chơi nhàn nhã tại hậu hoa viên của nhà hắn. Tống Ngọc Tịch chỉ cảm thấy hết nói nổi với hắn, sau khi thở dài một hơi, nàng mới tiến đến gần Lưu Nhi cùng tiểu Quế ma ma kiểm tra hơi thở của hai người bọn họ. Lúc nàng làm ra hành động này thì Tiêu Tề Dự cũng đã hạ mình ngồi xuống ghế thái sư được đặt ở bên giường.
Tống Ngọc Tịch đột nhiên sinh ra một loại cảm xúc, làm người hầu hạ nàng thật vất vả. Lần trước là Lục Hoàn và Lạc Hà, lần này là Lưu Nhi và tiểu Quế ma ma...
"Nói đi. Nàng thiếu nợ ta một lời giải thích." Tiêu Tề Dự rốt cuộc cũng mở miệng nói với nàng.
Tống Ngọc Tịch thấy đen cả mặt: "Giải thích cái gì? Người muốn biết cái gì?"
"Ta muốn biết..." Tiêu Tề Dự từ trong vạt áo lấy ra hầu bao có thêu hình hoa mộc tê. Tống Ngọc Tịch cả kinh, tay sờ xuống eo, quả nhiên không có chiếc túi đáng lẽ phải đặt vật đó bên trong. Tiêu Tề Dự thấy rõ ràng đến giờ mà nàng vẫn không phát hiện ra, lập tức tâm tình xấu đi, giọng nói cũng lạnh xuống vài phần: "Ta muốn biết nàng rốt cuộc muốn làm cái gì?"
"Ta còn có thể làm được gì chứ! Điện hạ, người đối với ta một chút tín nhiệm cũng không có sao? Ta, nếu ta muốn đối phó với người thì ta đã sớm đầu nhập vào bên Hoài Vương rồi, ta..."
Tống Ngọc Tịch còn chưa nói xong, thì Tiêu Tề Dự đã cắt đứt lời của nàng, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT