Kỷ Uyển Thanh rớt xuống nước, Tần Sương vội vàng chỉ huy ma ma đứng cạnh bờ xuống nước cứu người. Sau một phen đạp nước, Kỷ Uyển Thanh mới được vớt đi lên, may mắn thời tiết không lạnh, nước cũng không sâu, thế nhưng đây là hồ sen, phía dưới có nhiều bùn, nên trên mặt trên người nàng ta bám đầy bùn đen bẩn thỉu, lại cũng do sợ hãi, nên người không nhịn được run rẩy, sắc mặt trắng bệch.
Tần Sương sai người đưa nàng ta lui xuống rửa mặt thay y phục, rồi quay đầu nói với Kỷ Uyển Ninh:
"Tam muội muội nhà ngươi là dạng người gì vậy. Lại muốn đánh người ngay trong phủ của ta."
Kỷ Uyển Ninh cười nói: "Muội ấy ở trong phủ vốn cũng không phải người như vậy, hôm nay cũng không biết là làm sao."
Nói xong lời này, Kỷ Uyển Ninh đưa mắt nhìn Tống Ngọc Tịch, mặc dù lúc nãy nàng ta không nhìn thấy Tống Ngọc Tịch đẩy người xuống nước, tuy nhiên lại cũng không muốn cứ như vậy mà bỏ qua cho nàng, sau nghĩ rũ mắt suy nghĩ một chút, mới nói với Tần Sương:
"Lúc trước, ta nhìn thấy Thất muội muội bổ nhào về phía Tam muội muội, chẳng lẽ là do Thất muội muội cố tình đẩy muội ấy xuống nước."
Lời này vừa nói ra, ngay cả Tống Ngọc Hàn cũng nhịn không được nói: "Ngươi đang nói cái gì vậy, rõ ràng chính nàng ta tự mình rơi xuống nước. Thất muội muội nhà ta đi cứu nàng ấy, ngươi không nghe thấy Thất muội muội hô nàng ta phải cẩn thận sao? Bản thân nàng ta tồn tâm tư xấu xa, thì trách được ai chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT