Tống Ngọc Tịch nhìn chằm chằm vào những vòng tròn của những chiếc đèn lồng bằng gỗ điêu khắc treo ở trên đỉnh đại sảnh lầu một, hồi lâu không lên tiếng. Lục Hoàn kéo nàng sang một bên, Lâm Phàn cũng cùng tới, Lục Hoàn nói: "Tiểu thư, người đừng để bị lừa. Lâm Phàn đã nghe ngóng rồi. Nơi đây trước đó đã từng cho thuê bốn năm người, tất cả đều không buôn bán được, tiệm cơm, trà lâu, thư xá [9], tất cả đều đã làm qua, nhưng không ai trụ được."
[9] thư xá: hiệu sách
"Vậy sao? Bản thân ta lại cảm thấy rất tốt."
Phố Trường An hiện nay chỉ kéo dài mười trượng [10], nhưng trong trí nhớ của nàng phố Trường An thế nhưng kéo dài tận trăm trượng đấy, mà trăm trượng là tương đương hơn mười dặm rồi. Cửa hàng này là nằm ở trung tâm khi phố Trường An được kiến tạo thêm vào một năm sau. Năm đó, sau khi phố Trường An được kiến tạo thêm, toàn bộ vòng buôn bán của kinh thành liền chuyển dời tới, khi đó cửa hiệu mặt tiền tối thiểu nhất cũng phải tăng gấp mười lần hiện giờ, lợi nhuận của thương hội lúc đó quả thực chảy vào như nước.
Lâm Phàn cùng Lục Hoàn liếc nhìn nhau, người của thương hội lại đi tới, hỏi: "Công tử cân nhắc như thế nào rồi?"
Tống Ngọc Tịch nhìn nhìn hắn, nói: "Ta cảm thấy rất tốt, nhưng hai người hầu lại nói không tốt, mà xác thực nơi này quá khuất, bóng dáng một người cũng không thấy. Nếu ta mua sai, phung phí tiền bạc, trở về cha ta sẽ đánh ta một trận mất."
"Năm ngàn lượng, một gian cửa hàng lớn như vậy, trên dưới ba tầng, còn có hậu viện, giá tiền này hoàn toàn không đắt."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play