Sau khi Hoàng hậu nói như vậy, Cảnh Dương công chúa vẫn rầu rĩ không vui như trước. Hoàng hậu hỏi:
"Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Quách gia tỷ tỷ của con rốt cuộc nói cái gì chứ? Nói cho mẫu hậu nghe một chút, mẫu hậu thay con phân xử. Cười lên nào"
Cảnh Dương công chúa muốn nói lại thôi. Nàng định nói gì đó, nhưng lại nghĩ đến lời hứa của mình, thì liền cúi đầu, lắc lắc, ngậm chặt miệng lại. Hoàng hậu vừa thấy nàng như vậy, liền biết giữa hai người các nàng khẳng định có chuyện gì đó. Hiện giờ bà ta mới cùng Quách thái úy mai mối, thật sự không muốn ở lúc mấu chốt này xảy ra chuyện gì, nên vội vàng truy vấn:
"Nếu con không nói, vậy ta sẽ truyền Quách gia tỷ tỷ của con vào trong cung hỏi. Hỏi xem rốt cuộc nó nói cái gì, chọc cho công chúa điện hạ chúng ta không vui."
Sau khi nói xong câu này, Hoàng hậu quả thật đứng lên, dáng vẻ muốn đi tuyên triệu. Cảnh Dương công chúa vội vàng ngăn cản Hoàng hậu, nói: "Mẫu hậu, ngài đừng tuyên triệu tỷ ấy tiến cung, tỷ ấy, tỷ ấy... Ôi, ôi! Thôi con nói thật với ngài vậy. Ngài và Quách thái úy cũng đừng nghĩ đến chuyện kết thân nữa, Quách tỷ tỷ có người trong lòng, tỷ ấy sẽ không gả cho nhị ca đâu."
Hoàng hậu dựng đứng lông mày: "Hỗn xược, đây là thế nào? Nó có người trong lòng, lời này cũng có thể tùy tiện nói ra sao?"
Cảnh Dương công chúa có lòng muốn biện hộ cho Quách Liên Khanh, nhưng lại sợ nói nhiều làm cho Hoàng hậu hoài nghi. Hôm nay, Quách Liên Khanh vào cung, chính là để từ biệt với nàng, hơn nữa còn ngàn dặn vạn dặn không được nói ra. Trong lòng Cảnh Dương công chúa cảm thấy phiền muộn, nhưng cũng biết không thể giống như xe bị tuột xích [1] vào đúng lúc này, nhưng Hoàng hậu vào cung thăm nàng, nhìn ra vấn đề, nàng thật sợ gây ra chuyện lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play