Lời nói của Tống Ngọc Tịch khiến Cảnh Dương công chúa không ngừng gật đầu, tỏ vẻ trong lòng là một vạn tán thành. Quách Liên Khanh lại nói:
"Ngược lại ta lại cảm thấy chuyện này khá tốt. Phủ Bắc Tĩnh vương cũng có trăm năm, chưa từng nghe nói qua gặp phải chiến sự liên lụy đến người nhà. Chẳng qua ta chỉ cảm thấy tính tình Cảnh Dương căn bản không thích hợp sinh hoạt ở trong kinh, Hoàng hậu nương nương lại một lòng muốn tìm cho nàng một nhà chồng có thể dựa vào, nhưng gia đình như vậy gả tới chẳng khác gì là lao tù, còn không bằng theo Diệp Tu đến Bắc Tĩnh."
Cảnh Dương công chúa trên mặt dường như có chút do dự. Tống Ngọc Tịch lại thở dài một hơi, nói:
"Công chúa cũng đừng suy nghĩ nhiều, ta cảm thấy được chuyện này Hoàng hậu nương nương nhiệt tình có thể không có tác dụng gì lớn. Đoán chừng Thái tử điện hạ cũng sẽ không đồng ý để cho công chúa lấy chồng xa đến Bắc Tĩnh."
Quách Liên Khanh ngẫm lại lý do này, thì cũng không tiếp tục nói thêm cái gì. Nhưng Cảnh Dương công chúa đã lại nói tiếp:
"Ầy, ta nói Tống Thất này, hoàng huynh trưởng ta có phải đã nói với muội cái gì hay không! Nếu không làm sao muội biết huynh ấy không đồng ý! Nói cho hai người biết nhé. Một ngày sau khi mẫu hậu tuyên triệu Diệp Tu và ta vào cung gặp mặt, hoàng huynh trưởng liền đi tìm mẫu hậu, nói với mẫu hậu hắn không đồng ý chuyện này, lý do cũng giống như Tống Thất nói, không đành lòng gả ta đi xa. Chẳng qua, ta luôn cảm thấy hoàng huynh trưởng khẳng định còn có nguyên nhân gì khác mà không chịu gả ta đi. Huynh ấy không phải là kiểu người sẽ đau lòng gả ta đi xa đâu."
Quách Liên Khanh kinh ngạc: "Cái gì? Thái tử điện hạ đã nói qua với Hoàng hậu nương nương?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play